Duyên Nam

Bão...






Bão đã qua. Giọt sa còn trên mặt
Chỉ qua đêm đôi mắt đã thâm quầng
Mưa đang rơi hay dòng lệ đang tuông
Sự thống khổ khởi nguồn từ cơn bão.
 
Căn nhà xưa...chỉ cột già trơ tráo
Tường sụp xiêu...cả hủ gạo cũng bay
Của không còn...còn lại tấm thân nầy
Sự thống khổ...bão có hay có biết?
 
Bão đi qua...để bao nhà bị thiệt
Bãi hoang tàn...bão có biết hay không?
Bao công lao, bao dành dụm, gánh gồng
Bão sao nỡ. Bão không màng thương hại?
 
Bão đã qua, nhưng viết thương còn mãi
Chứng nhân nầy, lòng sợ hãi sao qua
Miền trung nầy đã teo tóp lắm mà
Sao bão không...tránh xa...xa một chút?
 
Bão qua rồi nhưng làng xa còn lụt
Lòng càng đau, cao ngút nỗi u sầu
Ngày mai nầy, cuộc sống đi về đâu?
Bàn tay trắng. Lại từ đầu dấn bước.
 
Không gian buồn. Nước mắt sầu chảy ngược
Khóc làm chi. Giải quyết được gì đây?
Cuối cùng rồi cũng chính đôi tay gầy
Thêm chai sạn, da dày thêm chút nữa.
 
Duyên Nam
01-10-2022

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Bão..."